Một vì sao phương xa gợi nhắc ta chút hương quê nhà
Buốt giá tim này nhớ thương cố hương nhạt nhòa
Đường phong ba bao la vượt thác băng núi cao thiên hà
Xa chốn quê nhà thiên mệnh nay chỉ mình ta.
Hứa rằng một ngày hừng đông
Nước non này rạng ngời giang sơn của ta
Phất cờ hào hùng trùng phùng
Ngày ta mang chiến thắng quay về.
Hứa rằng một ngày thành vinh
Sẽ rước ngàn kiệu hoa, cung son gắm nhung
Ai biết đâu nào đã tan thành mây khói bụi tro.
[ĐK:]
Bàn tay nâng gươm sáng lấp lánh trời xanh
Vầng hào quang chiếu soi nhân gian xứng danh
Chân khí anh hào rạng danh non sông chính anh.
Ngựa tung bay trên xác bao quân thù kia
Dành thanh xuân hiến dâng riêng cho nước non
Sẽ mãi thanh bình, chân mệnh thiên tử.
* Chờ ta nhé nương tử của ta
Phất ngọn cờ ta về cùng gấm hoa
Mà chẳng thấy nàng ra đón mừng ta
Chỉ nằm đây mãi mãi một giấc thiên thu.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}