Em đi lên thành phố, bỏ lại nỗi đợi chớ. Một lần thôi rất vội, nồng nàn chi em ơi? Nỗi nhớ tràn trong tôi như sông Tiền sóng dồi. Em xa thật xa rồi. Cồn Phụng ơi, Cồn Quy!
Sáng tiễn em đi, trời kia còn xanh nắng hồng. Mà đến khi chiều về, trời kia chực đổ mưa giông. Người đi giữa những bể dâu. Người đi để giã từ nhau. Ôi, bao nhiêu ước mơ trong đời, bao nhiêu viễn vong xa vời. Lòng người khát vọng không nguôi!
Bến sông hôm nào còn đây dạt dào kỷ niệm. Người bỏ ta đi rồi, còn gì ngọt ngào sông ơi! Gửi ai khúc hát chờ mong. Tình quê muôn thuở thủy chung. Như con sông Bến Tre quê mình bao năm chứa chan ân tình. Chờ người thắp lại mùa xuân.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}