Đừng hỏi tôi sao tôi còn mãi trắng đôi tay
Đừng hỏi tôi sao tôi buồn lặng lẽ kiếp này
Bởi tôi điên trong tình đời bon chen bán mua
Bởi tôi điên nên đâu biết trò đùa
Tôi ngu dại một kiếp đam mê
Nên đắng cay giữa dòng nhân thế
Bởi vì đâu sao tôi buồn khóc riêng tôi
Bởi vì đâu trong cõi đời quyền quy danh lợi
Người ra đi khi tình trường bao nhiêu tính toan
Người ra đi tôi không biết điều gì
Nên suốt đời làm kẻ ngây ngô như gió mây như nước sông hồ
Bởi tôi điên nên quá u mê tôi đã tin ai đó hẹn thề
Mà lòng người đổi trắng thay đen
Tôi đã cho hết cả tình tôi
Để giờ này tình tôi đơn côi, đời gian dối trái tim hững hờ
Bờ môi vẫn héo hon mỉm cười nhưng nước mắt rơi trong lòng tôi
Dù tôi nghe trong trái tim khô nghe xót đau nức nở tình người
Mà đời mình thì có bao lâu
Xin thứ tha hết cả nợ nhau
Còn mặt trời còn trăng trên cao thì tôi vẫn cứ yêu thương người
Dù ai đó có chê hay cười tôi đên hoài một đời em ơi
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}