Bỗng một hôm nhìn xung quanh ta thật nhiều thay đổi.
Chợt thấy như là đánh rơi, những gì, nghĩ lại, thời gian chợt đi quá nhanh, sao mỏng manh?
Có những khi ta thầm ước mong sao ta lại vẫn được mãi gọi yêu là Bống, dẫu chẳng biết thế nào, rồi bỗng chốc ta lại thấy buồn. Ngây thơ ơi đừng trôi quá nhanh...
Bống bống bang bang... Ngày nào còn vẫn hờn dỗi, vội bước chân ngày hôm qua, vẫn còn nhớ, vẫn còn thương. Dường như ta vẫn còn mãi như ta ngày xưa, vẫn hát vang trong cuộc đời. Về lại nhé tìm một chút xưa! Đừng vội xa xôi để còn mơ còn mơn man. Gọi ngày ngây thơ về ôm ta vẫn nồng nàn.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}