Mờ trong bóng mây chiều nghiêng lá bay, nào ai có hay gót mình còn bàng hoàng, giữa cuộc đời phụ bạc. Mặc cho cơn gió, mưa vùi thân gầy nghe mình lẻ loi. Chiều nghiêng lá bay đời như bóng mây, về đâu hỡi em mắt lệ tràn nghẹn ngào giữa cuộc đời phụ bạc, mùa xuân đang nở hoa còn ướm đọng muôn hương. Hôm nao em về đìu hiu giữa phố lạnh tâm hồn hoang..đưa chân em về, giọt mưa từng giọt ướt. Thôi xa nhau rồi, người đã khuất xa xa vời chỉ còn bóng đêm buông rơi. Hỏi gió bóng dáng người yêu nay đâu rồi, hỏi mưa những lối mòn vết xưa..? hỏi mây mây bay, hỏi đêm đêm âm thầm lạnh lùng. Mờ trong bóng mây chiều nghiêng lá bay, nào ai có hay có một người bàng hoàng, giữa cuộc đời phụ bạc. Mặc cho cơn gió, mưa vùi thân gầy nghe mình lẻ loi.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}