Bước lang thang lạc trong niềm vô tri Từng bước chân em bơ vơ lững lờ trôi Cớ sao em lại đi về qua đây, về lại nơi bao yêu dấu! Muốn quên anh mà sao lòng chưa quên? Hình bóng anh bao âu lo dỗ dành em Mỗi khi em khóc trên bờ vai anh Người nói em: không được khóc, anh rất đau lòng!
Ngoài trời giông bão em gục ngã bao kìm nén Em khóc đây anh lần cuối cho duyên tình ta Từ ngày xa nhau em thèm khóc cho sầu vơi Nhưng nhớ đến lời người dỗ dành em "Dù gì đi nữa em đừng khóc anh buồn lắm" Nói thế sao người đành nhẫn tâm bỏ lại em Rồi người ra đi, đi thật xa phương trời nào Em vẫn nơi này trọn đời nhớ thương Biết không người...
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}