Chiều ra đừng ngoài hiên Nhìn bông vú sữa, rụng vàng ngoài sân mà nhớ tuổi còn thơ Tóc còn 1 chúm muỗn dùa, trưa thường ra nhặt sâu thành vòng tặng em Em người con gái cùng thôn Quê mùa chênh chết Mà xinh như bông bí vàng Rồi ngày em chớm tuồi 15 Tóc chấm vai mềm, đôi mà đỏ căng đầy Như vù sữa quê ta Âu cũng là ngày tôi cất bước ly hương Hò là hò ơi ( Hò ơi ) 3 đồng 1 bữa trầu cay Sao anh không hỏi những ngày còn không Giờ đây em đã có chồng Như chim vào lòng, như cá cắn câu Cá cắn câu biết đâu mà gỡ Chim vào lòng biết thuở nào ra Ngày tôi trỡ về quê người em xưa đã theo chồng hỡ hờ từ lâu Cây vú sữa còn đây Bông vàng ngập lối sân nhà Bây giờ có nhặt đễ mà tìm tặng ai Trách mình sao quá ngây thơ Thương mà không nói Giờ đây riêng mang mối sầu Hỡi người em gái nhõ ngày xưa Nay ỡ phương nào, em có nhớ kỷ niệm xưa 2 đứa bên nhau Hay đã quên mùa bông vú sữa quê hương
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}