Ngồi nghe anh nói vu vơ chuyện buồn năm tháng xa xưa
Lòng em chợt đau nhói ôi đã bao năm em lặng lẽ
Nhưng lòng em đã chót yêu anh còn tình anh đã quá mong manh
Nhiều khi nhìn thấy anh cười là em biết có nỗi sướng vui
Biết chăng em là riêng của anh
Giấc mơ của em cũng trao về anh đấy thôi
Yêu thương đã bao năm sao còn đắn đo sao còn nghi ngờ...sao còn nghi ngờ
Vầng trăng anh giữ cho em nhiều khi sao thấy lung linh
Nhiều khi lòng chới với khi thấy trăng kia như vụt tắt
Lòng em vui có bao lâu mà em đã biết cơn đau
Bằng bao lời nói vô tình mà anh đã giết chết con tim
Biết chăng em là riêng của anh
Giấc mơ của em cũng trao về anh đấy thôi
Yêu thương đã bao năm sao còn đắn đo sao còn nghi ngờ
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}