Nhớ trong một lần tôi đã đi với bạn, tìm đến chất ma tuý như đảo điên trong đầu tôi.
Càng lúc tôi thấy mình đi quá sâu không thể lùi, cái chết trắng đã thấm sâu vào cơ thể tôi.
Trong đêm thật dài tôi bước đi không về vì đã mang lỗi lầm không thể thứ tha đời tôi.
Ngày trước tôi quá khờ nên mới lao vào cuộc chơi, người thân tôi bỏ rơi tôi, còn đâu nữa.
Thôi xin cuộc đời đừng dày xéo tôi làm chi, thôi xin mọi người đừng chê trách con người tôi.
Mang thân tôi nghiệp để rồi khóc than khổ đau bao đắng cay.
Tôi như tưởng chừng mình đã chết đi từ lâu, tôi không còn gì chỉ có mỗi cha mẹ tôi nay thân lạc loài giờ con biết đi về đâu cha mẹ ơi xin tha thứ lỗi lầm cho con.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}