Nơi đó có 1 người chìm trong căn gác trống không ngủ quên bên những giấc mơ buồn Đến lúc mặt trời buồn lẻ loi ánh năng sơm mai tôi vẫn 1 mình Nước mắt đọng lại ... anh quay bước đi Chợt đánh thức con tim tôi còn rung động vì Cố níu nụ cười lung linh biến tan Khi em ôm lấy từng hơi ấm quanh em Em chợt nghĩ đến những khoảnh khắc anh gần em trong từng dĩ vãng đã xa Trách móc nỗi đau dường như quá vô tình Những lúc đó nếu biết phải xa anh ... Em!! thì chắc có lẽ không Buông tay ra lúc anh đi về nơi đó
" Từ khi anh ra đi em mới nhận ra được rằng thế giới này thực sự thay đổi Nếu khi đó em đặt sự ích kị của mình và thay thế vào nỗi đau mà anh chịu đựng Thì mọi thứ có lẽ đã không diễn ra như vậy Em thực sự lạc lõng Và chưa bao giờ em cảm thấy cô đơn như lúc này Tình yêu có thể quay về được không anh Em luôn tự hỏi mình ... ??? "
Nước mắt đọng lại ... anh quay bước đi Chợt đánh thức con tim tôi còn rung động vì Cố níu nụ cười lung linh biến tan Khi em ôm lấy từng hơi ấm quanh em Em chợt nghĩ đến những khoảnh khắc anh gần em trong từng dĩ vãng đã xa Trách móc nỗi đau dường như quá vô tình Những lúc đó nếu biết phải xa anh ... Em!! thì chắc có lẽ không Buông tay ra lúc anh đi về nơi đó
Đồ vật - hơi ấm - hình ảnh - khoảnh khắc lặng thầm Có cảm giác như em vẫn đang bên anh thật gần Như chỉ vừa mới đây Dù cho không phải là vậy Lúc em buông tay Tình yêu đã không thể tìm đến nước mắt để nhờ cậy Em đã đi về hướng ấy Nhạt dần cho đến khi anh không thấy Chìm trong cơn mưa Bất giác giật mình đâu hay Anh cố chạy ... Chạy theo em cho đến khi anh mất phương hướng Để rồi không thấy em ... anh ngã quỵ bên đường Mặc kệ cho nước mắt chảy dài Mặc kệ cho những người qua lại Mọi thứ mất mát bỗng trở nên quan trọng Bỗng em trở thành tất cả đối với anh trong cuộc sống Và anh chìm vào trong hư không 1 Cảm giác thật tệ khi anh quay về với căn phòng Khi mọi thứ đã không còn sinh động Anh vừa mất đi cả thế giới em biết không ??
Em chợt nghĩ đến những khoảnh khắc anh gần em trong từng dĩ vãng đã xa Trách móc nỗi đau dường như quá vô tình Những lúc đó nếu biết phải xa anh ... Em!! thì chắc có lẽ không Buông tay ra lúc anh đi về nơi đó
Đã bao nhiêu rồi em hả Từ khi 2 đứa mình cách xa Anh đã gạt bỏ hết đi Và em cũng đã ra đi Tin yêu ngày xưa Niềm tin ngày xưa .. Mong ước ngày xưa ... Giờ cũng chỉ là dĩ vãng Anh đã quên rồi Và em cũng đã quen rồi Thì nhắc lại làm chi thêm đau Mình đã thích nghĩ với cuộc sống không có nhau Lời nói biệt ly em hờ hững cất bước đi mau Anh tự trách mình rằng tai sao không thể được đến cho em hạnh phúc ngàn sau Mỗi 1 nốt nhạc mỗi 1 lời em nói khiến cho con tim này nhỏ máu Anh vẫn mãi nhớ về em không cần biết em có thấu Không cần em phải hiểu hết đâu Đốt thêm 1 điếu cho nhẹ vơi đi chút sầu Anh xin lỗi em !!! Anh ko thể rứt bỏ Anh không thể quên những gì mà mình đã từng có Mỗi lần nhắm mắt ... Bay xa 1 chút Anh lại nhớ em nhiều thêm
Em chợt nghĩ đến những khoảnh khắc anh gần em trong từng dĩ vãng đã xa Trách móc nỗi đau dường như quá vô tình Những lúc đó nếu biết phải xa anh ... Em!! thì chắc có lẽ không Buông tay ra lúc anh đi về nơi đó
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}