Lòng buồn miên man chẳng ai hỏi han Buồn phiền quanh tôi chẳng ai mở lối Ái ân tình ta giống như mây trời Vội vàng theo giông tố xa mù khơi
Căn phòng giờ đây thiếu hơi thở người Vì người không bên tôi căn phòng băng giá Ngày rồi đêm dần trôi,xót xa một đời Vì người gieo bao đắng cay lòng tôi.
[ĐK]: Ở nơi phương xa đó anh có buồn không Phải chăng đang đùa vui đắp xây ân tình Cùng người anh yêu bỏ mặc em nơi này một mình trong căn phòng buồn lạnh tanh
Làm sao khi giông tố vây quanh đời em Làm sao đây hỡi anh dấu yêu thuở nào Mình kề bên nhau chia sớt bao mặn nồng Giờ người ra đi đắng cay riêng mình em.
Ở nơi phương xa đó mong em bình yên Còn nơi đây mình anh đắng cay lạnh lùng Rời xa em anh bước theo một người Giờ người ta đã dối gian tình anh.
Ngàn năm sau em vẫn yêu riêng mình anh Chỉ yêu anh mà thôi mãi yêu muôn đời Về đi nhe anh em thứ tha lỗi lầm Về bên nhau ta xóa tan,căn phòng băng.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}