Diều bay trong gió ngập tràn cơn mơ, mơ về miền đất diều kì. Diều bay xa mãi diều bay lên cao bay xa về vùng thần tiên, Tình anh trao cho em như tia nắng hồng mang gió xuân về chim non gọi bầy, Đồng xanh bao la như khoe muôn tiếng nhạc. Diều là câu hát từng lời trong bóng tim ru ngàn lời không phai mờ, Diều đôi khi khóc, diều đôi khi vui vui được gần kề bên em. Rồi một hôm sao không thấy em thả diều, Siều bỗng im lặng trên con đường vắng, Tr�� âm u mây đen mưa giông bỗng kéo về diều đã không còn gặp em nữa. Diều rời em trong cơn mưa của người anh yêu năm xưa, Mong được trông tháy hình bóng ấy. Lặng nhìn ai đi qua đây trong từng chiều chờ em mỏi mòn. Diều ngậm ngùi trong cơn say nhưng mà em tôi đâu hay, Con đường xưa vắng em trong chiều nay, Phố thưa người bước qua nhìn xa thấp thoáng ai thả diều.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}