Một buổi sớm mai, chân vui bước ra đường Chợt ngọt đâu dây giọng cười vang nghe sao thân quen, oh Một hình bóng ai, nghiêng nghiêng mình trong nắng Thoáng trong nơi đây tim em lỡ mất một.
Vì mái tóc tung bay đừng quên đôi mắt sáng Hấp háy tia vui thật vui từ trong đáy Ánh mắt tràn giọng nói xốn xang Như xuyên vào tim ai ngốc nghếch Một chút nữa thôi anh ngoảnh sang Nơi đây em rất bối rối.
Mái tóc tung bay đừng quên đôi mắt sáng Hấp háy tia vui thật vui từ trong đáy Ánh mắt tràn giọng nói xốn xang Như xuyên vào tim ai ngốc nghếch Một chút nữa thôi anh ngoảnh sang Nơi đây em rất bối rối.
Nhẹ lắm bước chân ngang qua thôi Tim em như run rẩy liên hồi Tự dặn này sao tim ngốc nghếch Chẳng nghe lời em nói Khi anh chào em chẳng hé môi Em đang lo bao câu nói thành lời Lại buột ra câu.
Sau bao lâu nay yêu thương đã chớm màu Trong thời giờ chỉ chờ hoài một câu Trong veo ngây ngô nhất Con tim ngoan bao lâu nay rất vâng lời Nhưng rồi tìm hoài chẳng được một lối đi Chỉ mình anh thôi, chỉ với anh thôi này.
Không biết anh ngắm ánh mắt ngốc nghếch Đã nói thật hết ra bao điều Run run đôi môi hây hây má thắm Cố gắng với anh thật nhiều Giọng nói xao xuyến như xuyên vào tim Em đã vấn vương anh bao ngày Và nụ cười anh đã đi vào giấc mơ em bao đêm.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}