Và đã có lúc tôi ngu ngơ Và đã có lúc tôi tin vào giấc mơ Và đã có lúc tôi ngây thơ Nên đời cứ hững hờ
Từng ngày buồn phiền mỏi mệt trong ta Đêm đen vây quanh bao nhiêu xót xa Sao tôi luôn thất bại quá đắng cay mỗi khi bước đi Và rồi một ngày tỉnh dậy vươn vai Không gian xung quanh lung linh nắng mai Sau cơn mưa trời lại sáng xóa tan bóng đêm tối tăm
Ngồi lại lặng nhìn, tình cờ nhận ra Ta không buông xuôi, nuôi thêm hy vọng Đường đời còn dài, mình còn ngày mai Đi qua chông gai, nên tôi đứng lên
Làm lại từ đầu dù nhiều khó khăn Tìm lại một nụ cười đã giá băng Tuy thất bại kia cho ta ngẩn ngơ Nhưng chưa muộn cho ta thêm ước mơ
Nhìn lại đời mình còn nhiều mảy may Bỏ lại mọi điều nào đời đắng cay Tuy bao niềm tin khi xưa đã phai Nhưng chưa muộn cho riêng ra sửa sai
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}