Tiếng cười xa dần bỗng như tháng tuyệt vọng Bóng hình xa dần bỗng khuất sau màn đêm Giờ đây gió buồn đêm buồn giấu ai trong nhạt nhòa Xoá hình bóng nào giờ một mình hoang vắng
Lắng chìm sâu trong buồn chán Trách người ra đi không hiểu không thương thân tôi
Sao vội đi vào đêm vắng Sao vội đi vào đêm trắng Chẳng còn những phút luyến ái khi mỗi đêm về Đi về đâu cùng một lối Đi về đâu cùng hấp hối Trách với tôi dù tôi mãi không còn ai
Góc thềm hôm nào đã qua đêm bạc màu Cuối đầu than hờn tiếc thương cho ngày xanh Còn đâu ước nguyện cầu thề sẽ bên nhau trọn đời Với trời xanh ngời giờ một mình tôi mãi
Mãi chìm sâu trong sầu úa Chúa còn thương tôi nhưng sao tôi không thương tôi
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}