Khi anh lạc trên giữa dòng người qua
Đôi vai nặng thêm bao nhiêu xót xa
Ánh mắt cố gắng mang theo những gì đã mất vào trong kỷ niệm
Đôi khi ngỡ như con đường mình đi
Sẽ không thể một ngày nào ta phải chia ly
Hay anh phải quên đi một cuộc sống khi xưa bên anh luôn có em
Giờ lặng nhìn một người nào đó cầm tay một người khác bước đi
Trên con đường chứa chan bao yêu thương
Những điều mà trong anh giờ thật mong manh hạnh phúc đã xa tầm tay với
Ngày hôm đó có lẽ hờn dỗi bao kỷ niệm
Giành chút yêu thương xưa theo anh bước trên lối về
Để rồi nhạt phai không hy vọng ngày mai
Vì anh biết con tim em đã lãng quên đi
Giường như có những tiếng ai đó vẫn đang nói cười
Cùng với anh như hôm nào
Chiếc hôn như hôm nào vẫn còn đọng trên môi
Giờ chợt xa xôi vì anh bao nhiêu lâu vẫn chưa quên đi hy vọng
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}