Người vẫn ngồi đó chiếc áo nâu sờn đã rách
Cứ muốn khóc cho vơi niềm đau
Khóc cho quên mau chuyện quá khứ
Anh trở về đây sau cơn ác mộng tàn khốc
Lối xóm thương yêu anh vợ đến nâng niu anh từng giây phút
Lặng nhìn thằng bé ngây thơ không tay với chân
Ánh mắt vô hồn có biết cha mẹ bên cạnh
Chất độc màu da cam đã ngấm vào xương tủy
Lòng đất lòng người vẫn đau âm ỉ
Chất độc màu da cam đã cướp bao mạng sống
Để lại đây bao quái thai vẫn vờ
Ngày đêm tiếng khóc than trong vô vọng
Chiến trường đã qua đi nhưng trong lòng chưa hết
Nỗi đau bom đạn vây quanh
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}