Có bao giờ anh ngu ngốc mù quán yêu em đến vậy chưa? Và có bao giờ anh làm tất cả x2 vì em như vậy chưa? Thử hỏi tại sao em lại đối xử với anh như là thằng hề Mặc cả trước mắt bỏ qua tất cả không ngại mọi người nói cười chê Vì yêu em anh nguyện hy sinh để anh có thể làm tất cả Không ngại vất vả anh chỉ mong em luôn có trên môi một nụ cười Hy vọng cuối cùng của anh là do chính em dã dập tắt Không thể ngừng viết khi dòng cảm xúc Cran hòa cố giấu dòng nước mắt (Anh tiếc là ) Cầm món quà sinh nhật trên tay vội vã chạy qua dể tặng em Nhưng mà tất cả mọi sự hy vong bên anh trầm lặng lại lạnh thêm Nhớ lúc trước em bên anh sẽ nói yêu anh mà Cớ sao bây giờ hình ảnh trước mắt lại tồi tệ đến như vậy? Cứ ngỡ hạnh phúc gầy dựng bấy lâu sẽ luôn ỡ mãi bên anh Thế nhưng chiếc lá khô héo xác xơ kia đã không còn thêm xanh Đến bây giờ anh buông xuôi như là một con rối Mãi mãi sẽ không bao giờ có thể Nói yêu em không còn cơ hội đâu?.
[Mel]: Giờ em quay bước thật rồi trách chi Vì không yêu thì quay bước đi Đừng nói nữa điều chi lặng câm đi anh Vi tình ta không chung lối đi Nhìn tháng năm ta cùng nhau ấm êm Thế nhưng bây giờ vỡ tan bao kỷ niệm.
Đời có những lúc khiến ta đau buồn Là những khi giọt nước mắt khẽ rơi Hạnh phúc đôi lúc chẳng phải gần nhau Mỉm cười nhìn người đớn đau Vì em không muốn làm cơn giông kia Vùi chôn đi bao tháng năm bạn bè Thế thôi người từ đây đừng nhớ về em.
[Ver 2]: Anh đã cố gắng làm hết tất cả mọi thứ chỉ để được yêu em Từng trang giấy, từng vết mực, chỉ làm cho anh càng yêu thêm Con tim thì yếu mềm nhưng cũng đủ để chịu đựng Một cảm giác chờ ai một cảm giác thở dài Để cảm nhận từng giọt đắng cứ lắng sâu trên đôi má Khoãng cách xa xôi quá, làm cho mình phai? Trôi xa, theo một cơn gió lạnh Tâm trí của em đâu có anh Điều đó thật sự làm khó anh Nơi đó hạnh phúc, em đâu có lạnh, cớ nhớ anh? Lúc vui kề bên thằng đó có phai là em đã quên đi một người Một người vẫn đang ngồi đó che đi dòng lệ và khẽ mỉm cười Anh muốn em cười thật tươi Anh muốn em mãi được vui Anh muốn kề bên em là nụ cười Dù rằng anh biết mình chỉ là một con rối Lúc buồn thì mới cần đến thôi Vì thật chất anh chỉ là cái bóng ở sau lưng Chỉ cần một cái ôm chặt của em vào anh Mỗi khi em cảm thấy lạnh Tựa sát người em vào vai anh Đôi mắt sẽ pớt đi long lanh và cảm nhận Một luồng khí trong lành đến từ anh!.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}