1/ Lòng quản đại của Mẹ Cha ví như biển trời lai láng. Chín tháng cưu mang ba năm bồng ẵm, dành ướt nhường khô miễn sao cho con khôn lớn… nên… người. Khi con được thành danh thì Cha Mẹ mới hé môi cười. À…ơi… nuôi con chẳng quản chi thân Bên ướt Mẹ nằm, bên ráo con lăn.(+) Biết khi đền đáp khó khăn, Lên non xắn đá xây lăng phụng thờ. Ôi! Cha Mẹ quá đổi nhọc nhằn, suốt cả cuộc đời luôn hy sinh vì con trẻ…
2/ Ta được nên vóc nên vai thành người sang cả, thì có ai biết chăng ta đổi lấy bằng bao giọt mồ hôi nước mắt của Cha Mẹ mình. Người đã cho ta biết mấy ân tình. Dẫn bước con đi trong những ngày đầu chập chững, an ủi vỗ về khi con khóc đòi ăn.(+) Nếu gặp phải cảnh nghèo thiếu trước hụt sau, Cha Mẹ phải tảo tần đổi lấy bát cơm manh áo. Sự hy sinh hoàn toàn vô vụ lợi, ôi! trái tim nhân từ con không thể nào quên…
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}