1.Có những tiếc nuối của phút cuối,
Có những ánh mắt vẫn đắm đuối,
Có những yêu thương
Còn chưa kịp trao trọn vẹn.
Ấm áp ấy vẫn cứ nhớ lắm,
Dù muộn phiền chìm vào tối tăm,
Khi đang yêu nhau
Mà vẫn phải xa rời nhau.
Đừng trách anh vô tình,
Người biết anh vẫn còn
Giữ trái tim đong đầy hình dung em.
Mà có lẽ duyên phận
Vẫn cứ trêu đùa người,
Khoảnh khắc anh lạc
Mất đi niềm tin, niềm tin, niềm tin...
[ĐK:]
Anh phải buông tay em ra,
Phải quay lưng lạnh lùng.
Phải chôn sâu đi tình yêu đang lớn dần.
Nhưng có khi nào anh mong,
Chúng ta đến ngày này.
Có khi nào anh phải lờ đi đau đớn như vậy.
Anh nhớ em nhớ thật nhiều,
Nhớ cả những buổi chiều.
Có em ngay sau lưng
Vòng tay ôm siết anh lấy.
Nhưng nhớ thêm cũng chỉ vậy,
Nhớ hơn cũng chia tay.
Thì đành quên đôi vòng tay ấy
Đã ôm anh chặt như thế nào...
Có lẽ anh vẫn trông mong,
Tất cả không phải thật.
Sáng hôm sau em lại cười lại nói bên cạnh.
Và đêm sẽ quên cô đơn,
Sẽ ôm em vào lòng,
Chứ đâu phải là từng đêm trắng khói cay mắt.
Anh viết tên em lên đâu ?
Để quay lại từ đầu.
Để in sâu trong lòng em một lần nữa chỉ anh thôi.
Có những giấc mơ xa xôi,
Nói ra cũng muộn rồi.
Thì đành ôm những hoài mong ấy
Đã vỡ tan theo nỗi thất vọng...
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}