May mà vẫn còn, vẫn còn một góc công viên
Mườn mượt cỏ xanh dành cho cô gái lúc em tan trường
Em mặc lụa tơ tằm, giản đơn mà xinh đẹp ngây thơ
Như bướm trắng ở trong vườn địa đàng chiều nào em cũng vậy
Ghé một chút nơi đây, quanh mình không có ai, cởi giày đi trên cỏ.
Em dịu em dàng, hơi vội hơi vàng quỳ xuống em hôn
Mùa thơm cỏ non đừng ai lên tiếng kẻo sợ em buồn
Em nhặt cụm lá vàng rụng trên nền sân cỏ
Em đưa bàn tay nhỏ ngăn trời thôi gió bay
Buổi chiều qua rất vội để được lắng chu ba
Chỉ kịp đi trên cỏ rồi vội vã quay về.
Nay thì vắng còn đó cỏ mòn hoa hèo, vì sao mà em lìa bỏ
Công viên buồn hiu chiếc lá rớt lặng lẽ âm thầm
Buổi chiều nghe buốt giá chợt nhớ thảm cỏ xanh xa xôi một công viên em đi và em quên không mang theo vào nơi tim mòn mỏi một đôi mắt của một người thương.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}