Bao nhiêu nỗi nhớ, cỏ buồn đêm vắng Biết anh có nghe nơi căn phòng nào Bao nhiêu đêm trắng, bầu trời râm ran Ngoài núi rừng xao xác bừng nở.
Những loài hoa mới, những dòng suối mới Những cuộc vui mới chỉ em thâu đêm Cô đơn căng đầy ngực tức Mong anh, ngóng anh được say với anh.
Dịu ngọt một đời nếu là sống với anh Được ngủ một ngày nếu là chết với anh Được yêu như cứu anh, yêu như hình bóng anh.
Xa loài hoa ấy, xa ngọn núi ấy Nơi mà em chưa đi tới Xa dòng sông ấy xa điệu nhạc ấy Nơi mà em chưa bước tới.
Làm sao anh biết lẻ đêm vắng anh Anh đâu biết bầu trời rợn ngợp của hoang mang Anh đâu biết thảo nguyên gió lồng lộng thế nào Anh đâu biết nơi trăm bề gió hú Nơi u buồn rẽ nhánh mọc lên Rất nhanh cả thảo nguyên khao khát.
Nỗi khát lan đi, loang đi mang em về bờ suối hoang vắng Nhức nhối lan đi, loang đi đơn côi rừng hoang vắng Nỗi buồn xanh bốn bề nảy mầm thảo nguyên ầm rung chuông khánh Em chạy, em cười em nhìn đỉnh núi lãng quên đang gọi mời.
Giữa phút giây cheo leo em bỗng lo sợ dòng suối u ám Giữa phút giây cheo leo em muốn trốn khỏi bóng tối Nỗi buồn không dừng cuộc nảy mầm tim em oằn dưới nhát búa Như đã ở đó lâu rồi, anh ngồi cô đơn nhìn em đang tới Như đã ở đó lâu rồi, anh ngồi cô đơn nhìn em đang tới.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}