Sinh ra trần gian chót mang kiếp con người,
Ai không mộng mơ một tương lai tươi đẹp,
Ai không mộng mơ một cuộc đời tươi sáng,
Ai không ảo vọng một kiếp sống giầu sang.
Nhưng khi lòng ta nghĩ suy biết bao điều,
Ta hay lạc chân vào u mê tham vọng.
Như coi thiêu thân lao vào trong đêm tối
Chợt tỉnh mộng hạnh phúc hóa như không.
Đời là dòng thác chảy mãi cuốn lấp nơi biển khơi
Mà ta chỉ là con thuyền nhỏ
Chơ vơi giữa dòng thác tìm kiếm chút hi vọng
Thật mong manh vì mỗi lần con sóng dâng
Đừng vì phù phiếm trước mắt mà đánh mất câu nghĩa nhân
Rồi mai đây cũng chẳng có được gì
Cuộc đời ta được bao lâu hãy sống sao cho hết mình
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}