Tôi đang ngồi một mình nơi góc quán cafe Nơi ngày xưa đôi ta đã từng quen Vẫn tiếng nhạc ngày nào vẫn kí ức còn đây Mà người ta đã mãi xa thật rồi Nhìn từng đôi tình nhân đang đắm say trong chiều Một mình tôi ngồi đây ôm nỗi buồn cô liêu Người tự nhiên rời xa không nói với tôi một câu Khi tôi chợt nhận ra bao năm tháng gần nhau Em chỉ xem tôi như là trò chơi Nói những lời ngọt ngào khiến cho tôi lầm tin Rồi đổi thay cất bước theo người tình Giờ tôi đã nhận ra bao tiếng yêu hôm nào Mà người trao về tôi chỉ là lời gian dối Mình chia tay từ đây sẽ không còn gì tiếc nuối Tại vì sao em ra đi mà tôi chẳng đau chẳng buồn Tại vì sao em ra đi mà tôi vẫn luôn tươi cười Tại vì sao người ơi sao giọt lệ ko rơi hay vì trong tôi cố dấu niềm đau Một tình yêu đã vụt qua để tôi biết thêm bao điều Rằng tình yêu giờ đây cho nhau tổn thương thật nhiều Dòng thời gian dần trôi mong lòng người thay đổi Và đừng xem tình yêu như trò chơi
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}