Anh phận nghèo đâu dám trèo cao
Làm sao dám mơ dám ước mộng gì
Nhà anh đơn sơ vách lá
Còn nhà em gác tía cao sang
Nên tình ta mới dở dang.
Anh phận nghèo như cánh bèo trôi
Còn em sống trong nhung gấm lụa là
Mình không môn đặng hộ đối
Thì làm sao nên nghĩa phu thê
Thôi đành tơ duyên lỡ làng.
[ĐK:]
Đời buồn lắm người ơi
Mai này em bước đi theo chồng
Còn gì nữa mà mong
Chim xa bầy sáo đã xổ lồng
Đời sao quá bất công
Vì nghèo nên anh mất em
Đũa tre nào anh dám trèo mâm son.
Khi bạc tiền chia cách tính ta
Mình đã mất nhau cũng bởi giàu nghèo
Tình ta không duyên phải số
Thôi thì anh chúc phúc cho em
Bên tình duyên mới ấm êm.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}