Em ở nhà quê ra lần đầu xa rời má
Xa rời luôn cái giường hoa
Đôi guốc này thô sơ
Bông ta đục đỏ đỏ áo ba ba tượt tà
Lần đầu lên thành đô
Em nghe như mơ hồ
Lạc vào tiên cảnh hư vô
Bao sắc màu tươi thắm bao con người say đắm
Nguy nga như lâu đài
Em ngắm lại dung nhan một đời xa lạ lắm
Thương đời lam lũ nhà quê
Mái tóc kẹp leo khoe
Đôi tai trần dáng đứng mắt mồm miềng ngại ngùng
Một đời nơi nàng quê quanh đê mái khóm già
Cuộn về chiều bếp đơn sơ
Em đâu biết đâu hay răng sao đèn xanh đỏ
Gấm hoa nơi thị thành
May mà đời em còn có anh
Anh không câu lệ anh không phân biệt
Kẻ quê người thành
Nghĩ lòng anh vốn chân quê em thấy thương ghê
Giúp em ân tình giao quả vào nhịp sống phồn hoa
Xin cảm tạ ơn anh những ngày thơ mộng nhớ
Những ngày hoa bướm đời em
Những tháng ngày bên anh bâng khuâng từng giây phút
Dứt điện cũng vui vui
Rồi ngày mai về quê đêm bao nhiêu khát vọng
Lụa là nhung gấm cùng ai
Em chưa nghĩ xa xôi nhưng em thèm câu nói
Ngọt ngào lưu luyến hôm nào.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}