Màn đêm xuống, đường phố quen, màn đêm xuống vây quanh những nỗi buồn Bàn tay nắm một chút hơi ấm đêm lạnh mờ sương Cạn ly nữa, cạn hết nhớ mong Điệu nhạc xưa đâu đây vẫn vang trong tim này Càng nhớ về tháng ngày được gần bên nhau. Vội vàng nhắm mắt lại em cố xóa đi muộn phiền ưu tư Bờ mi ướt, em khóc một mình với đêm Cố bước tiếp cho dù vẫn nhớ Cố xóa hết bao yêu thương chẳng hề vấn vương Cố nhắm mắt em không tìm kiếm, xóa đi bao giấc mơ dài Sẽ mãi thế là quá khứ Sẽ mãi thôi không mệt nhoài chờ đợi nhớ thương Sẽ mãi thế không quay lại Trái tim này đã khô cạn. Màn đêm xuống. Hình bóng ai đã về đâu đôi chân vẫn e ngại Tìm lối thoát, tìm chút vui dẫn ta một miền xa xôi Một lần thôi, mặn đắng khóe môi Đặt tay xuống tan đi nỗi cô đơn không còn thương nhớ về tháng ngày mình còn chung đôi Vội vàng nhắm mắt lại em cố xóa đi muộn phiền ưu tư Bờ mi ướt, em khóc một mình với đêm Cố bước tiếp cho dù vẫn nhớ Cố xóa hết bao yêu thương chẳng hề vấn vương Cố nhắm mắt em không tìm kiếm, xóa đi bao giấc mơ dài Sẽ mãi thế là quá khứ Sẽ mãi thôi không mệt nhoài chờ đợi nhớ thương Sẽ mãi thế không quay lại Trái tim này đã khô cạn
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}