Lần đầu gặp em anh đã thầm yêu Nhưng anh quá nghèo làm sao ngỏ lời Phận nghèo đâu dám trèo cao Để rồi vướng mang khổ sầu Chung lối về thấy em anh làm ngơ Lần đầu gặp anh em cũng thầm yêu Yêu nhưng nín lặng vì anh chưa ngỏ lời Để rồi trên lối về chung phượng hồng rơi trên nối đi Tiếng ve sầu hát nghe não lùng. Em ơi đời anh thư sinh nghèo nàn Phận nghèo tay trắng đôi tay Em ơi nhìn anh lụa gấm cao sang Nhà em kín cổng cao tường Thì làm sao anh dám trèo cao Anh ơi nhà em tuy cao ngời ngời Nhưng lòng rộng lắm anh ơi Anh ơi tình yêu đã chót trao nhau Lòng em đã hiểu anh rồi Thì ngại chi tiếng nỏi mỉa mai Giờ thì lòng anh đã hiểu được em Cao sang thấp hèn chẳng qua tiếng đồn Chỉ cần tình nghĩa bền lâu Nghèo giàu không ngăn cách đâu Hai đứa mình vẫn chung nhịp cầu
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}