Ngồi giữa đêm khuya lạnh vắng Cầm tay em nói không nên lời Một giấc mơ như vụt tắt Để rồi hôm nay như tan biến theo mây trời.
Dù cố ngăn không thể nào khóc Mà nhìn em nước mắt đã tràn đôi mi Hãy nắm tay anh và mỉm cười Dù ngày mai đôi ta xa nhau rồi.
Anh muốn giây phút này sẽ mãi mãi không trôi Như cánh tay vẫn ôm lấy chẳng buông Nhưng biết sao để giữ mãi, những phút yêu thương cuối cùng Của chúng ta dẫu đến lúc chia lìa. [ĐK:] Ngày mai thôi sẽ chẳng thể thấy em trên đường đi với anh Bao ngày dài sẽ chẳng thể nắm đôi tay đã cùng bên anh Nơi này anh sẽ mang, yêu thương ngày xưa chứa chan Để giữ mãi trong từng kỷ niệm.
Tình đôi ta sẽ chẳng thể biết mai sau còn nhớ đến nhau Hay là sẽ chấm dứt nỗi nhớ trong bao ngày dài xa nhau Vì thế nên anh không thể giữ em Chẳng thể cố trao niềm hy vọng khi đêm tàn.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}