Ngoái nhìn lại, lối xưa mịt mờ, ôi còn gì một thời dấu yêu Bao ngày tháng tuyệt vời ,ấu thơ ngày nào, nay đã trôi theo vào gió mưa
Chuyện tình ta như trăng mùa thu, chợt từ đâu mây đen mờ giăng Trời mây nhuốm gió bão tơi bời che ánh trăng Một người theo mây bay dạt trôi, cánh chim cô đơn trong màn sương Mãi lênh đênh thân không nhà lạnh lùng tháng năm
Ôi biết khi nào mình gặp lại,cho nỗi buồn Thôi không còn hoen úa khóe mắt,những đêm thâu
Cuối cuộc tình với bao ngày buồn, ta còn gì mà gởi đến nhau Xin được nói một lời, dẫu mai mịt mờ, xin hãy xem như một giấc mơ
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}