Người ta hẹn hò rồi đón đưa
Còn tôi làm bạn với máy tính
Sáng cũng như chiều buồn nên nghĩ liều:
Chẳng lẽ cô đơn hoài sao?
Thật ra cũng vài lần biết yêu
Mộng mơ về ngày sau đẹp lắm
Vẽ nên bao điều buồn đau cũng nhiều
Thế nên tôi sợ tình yêu
Giờ đây tôi không biết ở phía trước sẽ thế nào
Vẫn một mình bước tiếp hay sẽ cố yêu một ai
Sợ lắm khoảnh khắc phố khuya mình tôi trên đường về
Tôi bỗng thấy lòng cô đơn
Trời hôm nay lạnh lắm giá như có ai bên cạnh
Rồi kề vai sưởi ấm kể nhau những câu chuyện vui
Chợt rớt nước mắt xót xa tình yêu tôi thật buồn
Tôi bỗng ước mình như xưa không nghĩ suy nhiều.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}