Bao giờ tôi nhắm mắt lìa dương thế. Xin các anh đừng thương khóc làm chi, xin ngừng rơi dòng nước mắt sầu bi trên gò má người tình si muôn thuở. Ngày tôi đi cửa thiên đàng rộng mở, đón tôi về yên giấc ngủ ngàn thu. Linh hồn tôi hiện trong những giấc mơ, làm sống lại những bài thơ đã viết. Những phút vui đã trở thành bất diệt. Những tâm tình ta tha thiết có nhau, những ân tình và hạnh phúc dài lâu. Đêm hôm nay như bông lau vừa nở. Ôi! người yêu ! người tôi yêu muôn thuở. Xin trước khi tôi tắt thở đêm nay, xin em thôi chất vấn trái tim này! Nó đã yêu em những ngày cuồng nhiệt nhất. Và rồi đây trong quan tài lạnh ngắt, nhịp tim tôi không hề tắt một giây. Hẹn kiếp sau khi em đến bên tôi, em sẽ không còn một lời nghi ngại. Giờ đây tôi đi và em ở lại, xin dùng lời thơ non dại thiết tha. Cho tôi xin em một đóa hoa, hồng đỏ thắm tình ta bất diệt...
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}