Tỉnh giấc sau cơn mơ, em mới nhận ra
Riêng em bơ vơ, cô đơn trong buồn bã
Tìm chút nắng ấm, xua tan đi mùa đông
Nhưng sao trong em, chẳng thể nào quên anh.
Ngày tháng đó với những quá khứ bên nhau
Đã hằn sâu trong em chẳng thể phai màu
Dù em biết yêu anh sẽ chỉ thêm đau
Mà vì sao vẫn cứ muốn bên cạnh anh.
Tại sao anh mau quên lời yêu đó ngày ta bên nhau gian khó
Và anh nói em đừng lo ta sẽ mãi mãi bên nhau
Giờ đây một mình em bước lặng trong cơn mưa buốt giá
Dù em đã cố vượt qua nhưng không thể quên được anh
Đã xa xôi...xa xôi rồi
Cố quên...anh...
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}