Anh biết ! Bằng cách nào đó anh đã chọn em Như là tự anh muốn lấy đi trong cuộc đời mình một phần trọn vẹn Anh có dự định, những kế hoạch, và căn phòng buồn Đủ tỉnh táo để giữ im lặng trong mọi lo toan thù hằn không muốn Dù rằng không buông hôm qua Anh biết hôm nay Mong một ngày không xa nào đó có thể bóp nát nỗi nhớ trong tay Cái cớ không hay thường dùng với ai Lại cùng với em... Anh đã không ngủ trong nhiều ngày rồi, Cơn mơ bao giờ mới đến? Em có biết, anh từng giết được em nhiều lần Rồi lại thức, cắn rứt, đến mức biến mình thành người thiển cận Duyên phận không phải của anh Chưa bao giờ của anh Không bao giờ em chọn cho mình lối đi tệ hại không có cửa tránh ! Cánh cửa đó là sự tự do anh trả lại em,một lần sau cùng ... Đã quá nhiều cho nỗi đau chung Đã quá nhiều sai lầm đưa ra , kết thúc là lần đầu đúng Đôi chân em cũng đâu chùn lại trước khi đi, “Ngừng suy nghĩ về chuyện đó đi Vi ,thực tế nó rất viển vong Em không phải là con thuyền,anh càng không phải là biển rộng” Như chuyển động một cách song song Trái đất thì xoay lòng vòng Đừng đánh đồng anh với ai khác Ngay cả khi dòng đời phai nhạt Phần không lời trong một bài rap,không đếm được bao nhiêu câu anh không biết được sao yêu đâu... bao nhiêu lâu rồi từ kiếp trước lại vội viết ngược Anh chấp nhận em muốn chôn vùi,mình xong xuôi... Chào em.. Kí ức không vui !
xin lỗi ! Vì những gì anh có chỉ vỏn vẹn chừng này, ngay cả màu mắt em trong vắt anh chỉ có thể đứng đây. Một mình mưa lắng xuống tay, mong thời gian theo gió cuốn bay qua nơi này gửi thêm nỗi nhở để sưởi ấm em nếu có uống say... Tay anh xiết cán dao, đâm vào tim cho tự rỉ máu vì anh biết lời nói vô tình của em có khi còn đau hơn... Cô đơn .. Giá trị của tình cảm mang vào tim để anh chôn giấu sau ngày mai nếu anh tồn tại, quay lại đây đổi ngược tương lai Ngày đầu tiên, anh không gặp em... Không phải khóc là ngày thứ hai Thứ ba, em chẳng phải muộn phiền Rồi thứ tư em chẳng biết là mình từng sai Sau ngày mai anh không tồn tại, sẽ không còn gánh nặng trên vai. Bên tai em... chỉ toàn là hạnh phúc không còn tuyệt vọng cho cả hai Không vui, một mình anh sở hữu là đủ ! Kí ức buồn rồi cũng ngã vàng, Mùa lá rụng vào giữa chiều thu chào em ... Người con gái mang tên Vô Ưu
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
{{item.username}}
{{item.content}}