Có những lúc quạnh hiu thấy đời quá vô tình Nắng đang đẹp bỗng mưa về ngẩn ngơ Có những lúc chiều xa buông bước đi vô định Phố trăm ngàn lối khiến tôi lạc mất em
Nhớ khi xưa về giữa phố vui hai ta cùng chờ nhau mãi Hàng phượng dạt dào qua lối nhỏ như mời gọi ta đến Nép kín trong vòng tay ta tìm đến bên nhau Mắt môi hòa với nhau say điều thiết tha
Hỡi em yêu giờ đã trôi xa về đâu Dòng đời chập chùng ngăn lối ta tìm nhau Lòng dặn lòng thôi hãy cố quên đi Nhưng hồn ngập ngừng những nhớ thương đầy vơi
Ôi tôi vẫn cứ yêu thương nàng mãi mãi Cứ nhớ mãi những ngày xưa bên người quá yêu kiều Cứ nghe từ đáy con tim niềm xót xa dâng đầy vơi Vẫn biết đã lạc nhau giữa lòng phố vô tình Giữa những vô thường nhẫn tâm trả lại tiếc thương
Hỡi em yêu giờ đây đã xa xăm tôi đây còn mong chờ em mãi Dù đường đời còn ngăn lối em qua nhưng lòng còn in dấu Và mỗi sáng sớm chiều qua ta vẫn ngồi nhớ em hoài Sẽ mong có ngày ta lại có nhau.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}