Mưa! Lặng thầm mình tôi với tôi. Ùa về bao kí ức xưa. Kỉ niệm h như thoáng mây qua rồi. Đêm! Chỉ còn mình tôi bước đi. Tìm đâu những giấc mơ. Cuộc đời bao nhiu trái ngang, sấu ải. Có biết chăng ngày dài. ngày đi qua bao nhiu quãng đời tâm tối. Nước mắt rơi ngẹn ngào. Sầu bi cho những điều đã mất. Từng h trôi ! Từng ngày qua! Nổi đau chẳng hề phai dấu. Muốn lãng quên nhiều điều. Mà không thể quên đi những j` đau đớn. Muốn thét lên dại thờ. Mà sao ta vẫn cứ im lặng câm nín. Chợt nhận ra ngày đã chết bên đời.
Mưa! Lặng thầm mình tôi với tôi. Ùa về bao kí ức xưa. Kỉ niệm h như thoáng mây qua rồi. Đêm! Chỉ còn mình tôi bước đi. Tìm đâu những giấc mơ. Cuộc đời bao nhiu trái ngang, sấu ải. Có biết chăng ngày dài. ngày đi qua bao nhiu quãng đời tâm tối. Nước mắt rơi ngẹn ngào. Sầu bi cho những điều đã mất. Từng h trôi ! Từng ngày qua! Nổi đau chẳng hề phai dấu. Muốn lãng quên nhiều điều. Mà không thể quên đi những j` đau đớn. Muốn thét lên dại thờ. Mà sao ta vẫn cứ im lặng câm nín. Chợt nhận ra ngày đã chết bên đời.
Có biết chăng ngày dài. ngày đi qua bao nhiu quãng đời tâm tối. Nước mắt rơi ngẹn ngào. Sầu bi cho những điều đã mất. Từng h trôi ! Từng ngày qua! Nổi đau chẳng hề phai dấu. Muốn lãng quên nhiều điều. Mà không thể quên đi những j` đau đớn. Muốn thét lên dại thờ. Mà sao ta vẫn cứ im lặng câm nín. Chợt nhận ra ngày đã chết bên đời.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
{{item.username}}
{{item.content}}