cô đơn đi trong chiều hoang vắng người ơi biết chăng anh vẫn buồn cố giấu nổi đắng khi thấy em vui cùng ai giờ mới biết anh là người đến sau
yêu anh trong muôn ngàn cay đắng vì cuộc sống trót mang tên số phận dòng sông mênh mông đưa nước trôi ra đại dương tình ngang trái em biết phải làm sao
anh không quan tâm người đời trách chê gì em anh luôn yêu em vì người đó chính là em bao nhiêu chua cay mình anh sẽ luôn dành mang chỉ mong sao mình được bên nhau mãi
câu yêu thương xưa làm lệ đắng hoen bờ môi em như hoa rơi lụi tàn đến bên dần trôi xa nhau anh ơi tình hai lối xin đành thôi hết thật rồi đường ai nấy đi
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
{{item.username}}
{{item.content}}