Thành phố nào nhớ không anh?
Nơi chúng mình tìm phút êm đềm
Thành phố nào vừa đi đã mỏi
Đường quanh co quyện gốc thông già
Chiều đan tay nghe nắng chan hòa
Nắng hôn nhẹ làm hồng môi em
Mắt em buồn trong sương chiều..
Anh thấy đẹp hơn..
Một sáng nào nhớ không anh?..
Ngày chủ nhật ngày của duyên mình..
Thành phố buồn nằm nghe khói tỏa
Người lưa thưa chết dưới sương mù
Qùy bên nhau trong góc giáo đường
Tiếng kinh cầu dệt mộng iêu đương
Chúa thương tình, sẽ cho mình mãi mãi gần nhau.
Rồi từ đó vì cách xa duyên tình thêm nhạt nhòa
Rồi từ đó chốn phong ba .. em làm dâu nhà người
âm thầm anh tiếc thương đời,
đau buồn em sống chia phôi
Anh về gom góp kỷ niệm tìm vui.
Thành phố buồn.. lắm tơ vương ..
Cơn gío chiều lạnh buốt tâm hồn
và con đường ngày xưa lá đổ..
Giờ không Anh sỏi đá u buồn..
Giờ không Anh hoang vắng phố phường..
Tiếng chuông chiều chậm chậm thê lương
Tiễn đưa người quên hết rồi,
quên cả tình yêu..
2. Tình Yêu Trả Lại Trăng Sao
Lời1:Thôi hết rồi người đã xa tôi
Quên hết lời thề ngày xa xôi
Quên đường xưa lối qua ngậm ngùi
Nghe thời gian bước đi bồi hồi hai ta cùng chung lối
Ôi những kỷ niệm ngày bên nhau
Nay chỉ còn là niềm thương đau
Sao tình yêu hóa ra hận sầu
Sao dịu êm hóa ra nghẹn ngào, sao cuộc đời tựa chiêm bao
ĐK:
Hết những ước mơ lệ tuôn gối nhỏ
Đêm dài rưng rưng nhớ
Cuộc đời từ đây u buồn ngang trái
Để mình em đắng cay
Anh nhớ hay chăng ?
Lời 2:Anh nói rằng trọn đời yêu em
Sao nỡ đành lòng nào lại quên
Câu "tình yêu giữ không nhạt màu"
Câu "mình thương đến khi bạc đầu"
Bây giờ trả lại trăng sao.
3. Giận Hờn 2
Cớ sao chúng mình không còn chung bước
Khi biết đôi mình vẫn còn thương
Nhìn nhau không nói nên lời
Mà như đã cách xa vời
Có ai biết được tình yêu là thế
Nói anh đã hẹn nhưng rồi không đến
Ai biết ông trời làm lệ rơi
Tại anh không đến nơi hẹn
Để người ta trông đứng trông ngồi
Để người ta chờ rồi ngóng trông hoài
Nhưng ai biết được nỗi lòng của người đang yêu
Lòng buồn hiu những đêm mình vắng nhau
Rồi người yêu tìm trong giấc mộng
Để lòng mình sao còn ngẩn ngơ
Nắm tay hết giận hết hờn anh nhé
Xa cách thêm buồn người tình ơi
Mình yêu yêu mãi muôn đời
Từ nay ta sẽ không rời
Sẽ không bao giờ mình bước đôi đường...
4. Tình Lỡ
Thôi rồi còn chi đâu anh ơi
Có còn lại chăng dư âm thôi
Trong cơn thương đau men đắng môi
Yêu rồi tình yêu sao chua cay
Men nào bằng men thương đau đây
Hỡi người bỏ ta trong mưa bay
Phương trời mình đi xa thêm xa
Nghe vàng mùa thu sau lưng ta
Anh ơi, anh ơi thu thiết tha
Ơi người vì ta qua phong ba
Có còn gì sâu trong tâm tư
Mắt lệ mờ hoen dư âm xưa
Một vầng trăng vỡ đã thôi không theo nhau
Cuộc tình đã lỡ với bao nhiêu thương đau
Hết rồi thôi đã không còn gì thật rồi
Chỉ còn hiu hắt cơn sầu không nguôi
Con đường mình đi sao chông gai
Bước vào đời nhau qua bao nay
Anh ơi, anh ơi sao đắng cay
Thôi đành vùi sâu tâm tư thôi
Hết rồi còn chi đâu anh ơi
Hết rồi còn chi đâu anh ơi...
5. Lầm
Ngày nào em sánh bước cùng người
Nguyện yêu nhau mãi ko rời
Tình xanh hoa chớm hé nụ cười
Tình lầm ôm nỗi niềm đau
Những ân tình đó mãi mãi lìa xa
Chuyện ngày xưa như cơn mộng say
Nỗi nhớ cuồng quay,
Bóng anh dần xa khuất trong đêm dài
Anh vô tình đến, lạc lối tình đi
Để mình em bên hiên chờ ai
Mắt lệ rơi vẫn thầm mong
Có anh trọn kiếp
Tình mong manh chút nắng hạ về
Ngậm ngùi lê gót chân gầy
Đường khuya em cất bước nghẹn ngào
Vì sao ta đã lầm yêu
6. Đập Vỡ Cây Đàn
Đập vỡ cây đàn giận đời đập vỡ cây đàn
Người ơi người ơi! Tình ơi tình ơi!
Đập vỡ cây đàn giận đời bạc trắng như vôi
Giận người điên đảo quên lời.
Đập vỡ cây đàn giận người con gái yêu đàn
Buồn ơi buồn ơi! Làm sao để nguôi?
Đập vỡ cây đàn giận người đổi trắng thay đen
Giận đời trở như bàn tay.
ĐK:
Chuyện ngày qua, tôi gặp người con gái
Mang giọng ca thật buồn
Em bảo tôi rằng:Anh đi học đàn
Để đàn theo lúc em ca,những ngày hoa mộng đời ta...
Tôi yêu nàng nên vội vàng lên tỉnh
Đi tìm theo học đàn
Sau một năm trường,tôi trở về quê hương
Nhưng người con gái,ngày ấy đã đi rồi.
Tôi hỏi thăm dò từng người trong xóm tin nàng
Nàng đâu nàng đâu? Nàng đâu nàng đâu?
Người báo tin buồn nàng gặp nhạc sĩ vang danh
Rồi cùng xây đắp gia đình.
Tôi xót thương nàng và rồi tôi khóc thương mình
Đời ơi còn chi? Đàn ơi biệt ly!
Đập vỡ cây đàn giận người đổi trắng thay đen
Giận đời trở như bàn tay
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}