Chúng mình không còn yêu nhau thì thôi
Anh nói ra đi trắng đen một lời
Có gì mà ngại đâu em
Có gì mà đành gian dối
Anh không hề kết tội em đâu
Duyên tình không vẹn gieo neo làm chi
Anh cũng như em sướng vui được gì
Chẳng thà đường tình đôi ngã
Em về trọn tình duyên mới
Còn anh đi cưới vợ là xong
Người đã ra đi không thấy về
Tình yêu chôn sâu trong lặng lẽ
Còn chăng bao đớn đau
Lệ tuôn rơi nhớ nhau
Ngày vui xưa đã tàn như nắng chiều.
Để rồi đêm nay buồn trong xa vắng nhớ mong ai
Người đã quên tôi rồi sao tôi vẫn còn chờ mong
Và nhìn áng mây chiều tan theo ánh mắt đăm chiêu
Dấu trong chuỗi ngày ôi nỗi buồn quạnh hiu.
Bạn bè xa nhau chưa bao lần gặp lại
Kỷ niệm ngày xưa sao nói hết cho vừa
Anh ở phương xa em người nơi xứ lạ
Cuộc đời đổi thay cho mình thương nhớ ai
Kể chuyện ngày xưa bao năm dài miệt mài
Mình ngồi bên nhau chưa dám nói lên lời
Thương tiếc cho nhau hai tâm hồn thơ dại
Để rồi xa nhau mang nặng mối tình sâu
Đêm nay anh ngồi một mình
Ôn lại chuyện ngày xưa mà lòng nghe vấn vương
Mơ sao tiếng hát câu hò
Thương người em nhỏ bây giờ về đâu?
Tình cờ hôm nay tôi nghe lòng hoang dại
Gặp lại người xưa bao năm tháng mong chờ
Đau xót cho tôi bây giờ anh xa lạ
Đành hẹn từ đây chỉ có bạn bè thôi
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}