Một kiếp thăng trầm bước đi biết đâu là ngày mai Lạc giữa cuộc đời thấy ta lẻ loi không còn ai. Những ngày nào mê mãi... dù ngọt ngào êm ái… cũng như giấc mơ thoáng qua….
Hạnh phúc như là áng mây lững lờ trôi thật xa. Dĩ vãng hôm nào cớ sao vẫn luôn trong lòng ta. Tưởng rằng đã quên mất… lại giật mình ray rứt… phải chăng lòng này còn mơ…
LK: Đêm, níu chút ấm nơi bàn tay. Đường xưa đó vẫn còn đây. Góc phố vắng đôi hàng cây. Ngày nào đưa đón trong nồng say.
Hãy xóa giấc mơ tình yêu Dù hoang vắng hay tịch liêu. Hãy xóa hết những buồn thương Là trang giấc trắng thôi sầu vương…
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}