Chiều tàn rồi, không thấy người yêu tới
Cho đêm tan bao tháng ngày mong đợi
Sầu dịu dàng dìu trăng vàng thướt tha
Đến với cung đàn, ôm ấp niềm băng giá
Bên không gian đã cách biệt lối về
Xưa ta thương em, chẳng kịp ước thề
Sớm chiều tàn, duyên bạc mệnh
Tình đang như hoa chớm xuân thì
Thôi, lỡ làng rồi
Tiếng lòng này
Xin gửi lại
Nhờ mây trao em cuối chân trời …
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}