Đêm hôm qua họp mặt nghe nhạc dân ca
Buồn vời vợi xót xa không bao giờ nguôi
Ai có đi xa, quê hương tôi mới biết
Có những đêm dài lẻ loi làm bức rức
Chợt thèm từng giọt nắng nhớ nhung từng giọt mưa.
Tôi mang cuộc đời chìm nổi phong ba
Tôi đã đem đứa trẻ ra khỏi luỹ tre làng
Ơi hỡi luỹ tre làng nghèo nàn miền quê xa xôi
Quê tôi Bến Tre.
Nhưng cho đến khi lìa khỏi cuộc đời này
Không ai có thể đem cái luỹ tre làng
Thương yêu tha thiết đó
Ra khỏi tấm lòng đứa trẻ nhỏ năm xưa.
Giàn mồng tơi trước ngõ, đám rau đắng sau vườn
Luống khoai môn bên hông nhà
Vẫn còn đó, còn đó, còn mãi mãi, mãi mãi
Trong sâu kín trái tim tôi
Đêm đêm vẫn nghe nhức nhối trở về.
Ôi cái luỹ tre làng ngan ngát thơm rơm
Và đồng rá vàng dịu dặt điệu lý Cái Mơn, điệu lý Cái Mơn.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}