Nhạc Sỹ Mạc Thế Nhân
Mỗi độ hè sang nghe lòng mình thương nhớ
Trông cánh phượng rơi mà tiếc thương tuổi học trò.
Ngày nao tung tăng trên đường hoa bay giăng giăng.
Dành nhau hoa rơi thấy lòng như xót xa nhiều,
Hoa đã rơi rồi, tan tác trong đời, xa cách nhau thôi.
Thế rồi từ ly chúng mình đi muôn lối.
Mỗi đứa một nơi, để tiến thân trong cuộc đời.
Ngày chia tay nhau sân trường hoa rơi lao xao.
Ngàn câu thương đau có loài ve nói thay mình.
Xa cách nhau rồi, thương tiếc cũng đành người ơi.
Từ đó cố kiếm bước đi trong đời.
Tuổi thơ như im lìm trong lãng quên.
Thời vô tư nay tìm đâu còn nữa,
Chỉ còn lại hình ảnh trong trí thôi.
Mầu máu sắc thắm thiết hoa học trò.
Hè sang rơi theo phượng rơi nhớ thêm.
Giờ đây nghe trong lòng thương nhiều quá.
Nhớ thầy và bè bạn đã xa xôi.
Nhớ hoài lòng tôi, những ngày chưa thêu nắng.
Gom xác phượng rơi mình tách hoa bên thềm trường.
Và đi Rong Rong theo hàng cau ru vi vu.
Tìm thân ve khô gói vào trong cánh hoa tàn,
Chôn xuống bên đàn, cho xác ve sầu dài lâu.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}