Tỉnh dậy trong đêm trắng
Một khoảng không êm vắng
Tôi lặng
Chặng đường ngổn ngang đó
Mọi điều sao khó khăn với tôi
Cứ hết lòng, luôn chân thành
Mà chỉ mình tôi mới biết thôi
Nhưng anh cần những lời nói trên môi
Nâng được thì buông được
Cớ sao để thân ta chán chường
Qua rồi đừng cố níu
Cứ vậy mà đi đong đếm gì
Nâng được thì buông được
Chớ dày vò thân ta quá lâu
Bao lần tổn thương thế
Quay đầu làm chi vương vấn gì
Nhìn lại thời gian ấy
Mà lòng sao vẫn thấy tôi cay nồng
Mọi điều trong suy nghĩ
Mọi điều trong anh chỉ còn con số không
Cứ hết lòng, luôn chân thành
Mà chỉ mình tôi mới biết thôi
Nhưng anh cần những lời nói trên môi
Cứ hết lòng, luôn chân thành
Mà chỉ mình tôi mới biết thôi
Nhưng anh cần những lời nói trên môi
Nâng được thì buông được
Cớ sao để thân ta chán chường
Qua rồi đừng cố níu
Cứ vậy mà đi đong đếm gì
Nâng được thì buông được
Chớ dày vò thân ta quá lâu
Bao lần tổn thương thế
Quay đầu làm chi vương vấn gì
Vết thương kia chẳng làm tôi đau đớn
Dạy tôi mạnh mẽ hơn nhiều
Cứ đi thôi đừng nhìn lại đằng sau
Vì mình chẳng thuộc về nhau
Nâng được thì buông được
Cớ sao để thân ta chán chường
Qua rồi đừng cố níu
Cứ vậy mà đi đong đếm gì
Nâng được thì buông được
Chớ dày vò thân ta quá lâu
Bao lần tổn thương thế
Quay đầu làm chi vương vấn gì.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}