Khi ta gặp nhau, còn đâu môi hôn ngày đầu Anh biết đã xa, dẫu vừa qua Bao đêm mong chờ ánh mắt, Bao đêm mong chờ 1 vòng tay ấm nhẹ nhàng Để bờ môi không còn khô khan, không lạnh nhạt
Ngày thật dài cũng đã qua Để màn đêm theo em kéo về về trong những niềm vui vô tận Cứ ngỡ đó sẽ chỉ như cơn mộng mơ nhưng anh vẫn tin rằng Một ngày có nắng ấm kéo đến xua tan u mê Vội với tay để níu lấy những kỷ niệm Mà em đã buông lơi bao giờ Vẫn không thể nhớ Anh biết giờ này, dù khoảnh khắc đó có trở lại Để nói ko bao giờ, hứa ko bao giờ Làm nước mắt ấy hoen mi, thì cũng xa Vì đâu đó trong những hoài niệm, Mình đã đánh rơi nhau bao giờ Vì sao chẳng nói Để hôm nay, trong nghĩ suy đêm về mình anh thao thức Và nỗi nhớ sẽ mãi thuộc về em...
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}