Trôi trong nắng, đọng lại trong đêm.
Ngây thơ, vui qua bao giờ.
Tiếng đàn buông và tiếng màn đêm.
Đâu đây nụ cười của em.
Ta một thuở, vàng son một thuở.
Sóng vỗ mây trôi ơ thờ
Khi đêm tối từ chối những vạt nắng
Ta soi mình trong bóng đêm
Bóng đêm hoang tàn, dấu yêu về vây quanh
Dấu yêu một ngày, đã tan vào trăm năm
Ta nghe phù phiếm thênh thang, nghe ta miên man
Nghe ta là gió phiêu du, khô khan địa đàng
Đôi khi lửa nhóm đêm đen, đôi khi mưa lên
Đôi khi cằn cỗi trong tim, chênh vênh đi tìm.
Sao ngồi nhớ một chiều tắt nắng, có đám mây đen bay về
Có hạt cát ngủ yên trần gian, vu vơ một chiều bão lên
Ta ngồi ôm tĩnh lặng thâu đêm, tiếng hát theo mưa nhạt nhòa
Ta ngồi khát được trở về tuổi thơ nhưng chỉ còn trong giấc mơ.
Bóng đêm hoang tàn, dấu yêu về vây quanh
Dấu yêu 1 ngày, đã tan vào trăm năm
Ta nghe phù phiếm thênh thang, nghe ta miên man
Nghe ta là gió phiêu du, khô khan địa đàng
Đôi khi lửa nhóm đêm đen, đôi khi mưa lên
Đôi khi cằn cỗi trong tim, chênh vênh đi tìm.
Ta mơ một giấc mơ xa, cho mưa là hoa
Ta mơ những áng mây đen, bay đi thật hiền
Bao năm mỏi gối chân đi, thôi ta còn chi
Ta xin ngồi đếm hoang vu
Cho ta mơ về chốn yên bình.
Ta một thuở, vàng son một thuở.
Sóng vỗ mây trôi ơ thờ Khi đêm tối từ chối những vạt nắng
Ta soi mỉnh trong bóng đêm
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}