Ngoại tôi nuôi tôi lớn lên bằng gánh khoai mì
Ngoại tôi một sương hai nắng vì tôi
Ngoại ơi, nơi phương xa con nhớ ngoại rất nhiều
Nhớ gánh khoai mì, ngoại đã nuôi con lớn khôn nên người.
Ngày xưa con luôn khắc ghi lòng chẳng phai mờ
Tình thương ngoại luôn dành hết về con
Cầu tre in đôi chân khuya sớm ngoại đi về
Tần tảo sớm chiều giọt mồ hôi cay mắt ngoại rơi dài.
Ngoại ơi, nơi phương xa ngoại có được khỏe không
Có còn nhớ con, thằng Tí nơi đất khách tha phương
Chiều buông con nghe trong đôi mắt chợt cay cay
Nhớ về làng quê, ngoại tôi dãi nắng dầm mưa.
Mùa đông ngoại nhớ mang thêm áo ngoại ơi
Gió lạnh thịt da đâu bằng giá rét trong tim con
Ngày mai con mong sao con sẽ lại về thăm
Thấy ngoại xa xa, chờ con trước ngõ vui mừng.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}