Chắc em không biết rằng...em là người đã sưởi ấm cho trái tim của anh. Nhưng cũng chính em là người đã khiến...mặt trời phải tắt,khi em ra đi....
Nói gì rồi cũng chia lìa, rồi cũng li biệt. Người sẽ không về. Vì mấy lời người nói ra rồi,rằng hết yêu rồi,người đã thay đổi. Khiến người về cuối phương trời,người đã xa vời,người ấm êm rồi. Và suốt đời mình mất nụ cười,vì thiếu một người-người mình yêu nhất.
Và rồi ánh sáng đã tắt,và mặt trời đã biến mất. Chỉ còn anh với bóng đêm âm thầm. Từng ngày nỗi nhớ đốt cháy,lụi tàn dần những kí ức. Rồi bóng đêm bao phủ lấy đời anh....
Người đã khiến mặt trời,đã xa anh xa suốt đời. Người đã bắt anh phải sống trong tối tăm. Người ra đi sao đành tâm,em mang theo từng tia nắng,từng hơi ấm ngày anh còn có em. Người đã khiến mặt trời,đã không bên anh nữa rồi. Ngày rồi đến đêm chỉ thấy sao trống tênh. Người ơi anh luôn cần em như hoa tươi cần tia nắng. Xin hãy mang hơi ấm về bên anh
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}