Từng vòng vòng xoay
Đường đầy bụi cay
Và những chuyến, những chuyến xe nuôi cuộc đời
Với bao ước vọng mà ướt đẫm trên thân mình
Từng dòng mồ hôi đắng.
Rồi trời đổ mưa
Dòng người lại thưa
Là những lúc trái đắng siết thân mình đau
Đời này khi sinh ra không cho được nhiều may mắn
Số phận người thấp nghèo.
Những viết thương hằn sâu không thể dấu
Cũng như mưa rơi ngập lên nối chân mình
Đôi chân ta đạp mòn đường chảy lối
Mẹ già ngồi trong tim ta bật khóc.
Phố đêm giăng muôn đèn màu,
Đưa hết bao người đi nơi người muốn,
Đêm chỉ riêng ta nơi nào cho ta quay về,
Khi sương mai đọng còn là giọt lệ nóng
Thì đời này mơ ước nào cho thành?
Thằng nhỏ mồ côi,
Nằm lề hè đông, giọt nước mắt nó đã rớt thật nhiều rồi,
Đời này khi sinh ra không cho được nhiều may mắn
Số phận nó bấp bênh.
Có vết đâm ngàn năm không gỉ máu,
Chỉ nghe đau trong tận nơi trái tim mình
Đi nơi đâu tìm mình một hạnh phúc
Mẹ già còn trong con tim ta lại nhói.
Phố đêm giăng muôn đèn màu,
Đưa hết bao người đi nơi người muốn,
Đêm chỉ riêng ta nơi nào cho ta quay về,
Khi sương mai đọng còn là giọt lệ nóng
Thì đời này mơ ước nào cho thành?
Tay không sao với lên trời mà ước muốn xa xôi
Chỉ con tim mang cho ta niềm tin thôi
Khi cuộc đời cho ta đây bao nhiêu niềm đau
Khóc cho đời hay mình đã khóc mình đau.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}