Bài Hát: Nhạc Kịch Tên Sở Khanh
Tác Giả: Lương Bằng Quang
Đam mê rượu mời trót uống tim ta ngà say Đam mê lạc lối đâu hay Đêm nay để em cuốn lấy anh trong vòng tay Giữ anh chặt đến mai sau và ngàn sau.
Nhưng ngày kia phải chăng Anh đã chán chê mãi tiếng khóc u sầu Khi gặp em cuộc vui nay đã khác xưa Rượu cùng em và anh.
Vì yêu anh em sẽ chấp nhận Rao bán tất cả linh hồn em Chỉ mong cố níu giữ anh lại Dẫu biết chỉ những đêm dài.
Vì yêu anh em sẽ chấp nhận Rao bán tất cả linh hồn em Chịu làm kiếp những đoá hoa dại Để hoa kia luôn bên đời anh.
Say ta say làn môi em đã khiến Ta chất ngất những thoáng điên dại Cũng bởi ta say say men tình yêu Khi em quyến rũ qua đôi bờ vai.
Say ta say làn môi em đã khiến Ta chất ngất những thoáng điên dại Cũng bởi ta say đam mê cuộc vui Quên đi trống vắng quên đi sầu vương.
Anh ơi giờ là bóng dáng ai bên cạnh anh Anh ơi dù biết mong manh Anh ơi người con gái ấy hơn em thật sao Có chăng là thói trăng hoa hơn được em.
Hay là anh cần em phải phải đổi thay Giống những đoá hoa dại Để thoả hương mùi hương mau mau chóng phai Để làm vui lòng ai.
Vì yêu anh em sẽ chấp nhận Rao bán tất cả linh hồn em Chỉ mong cố níu giữ anh lại Dẫu biết chỉ những đêm dài.
Vì yêu anh em sẽ chấp nhận Rao bán tất cả linh hồn em Chịu làm kiếp những đoá hoa dại Để hoa kia luôn bên đời anh.
Không sau bao cuộc vui say kia đã qua Chẳng phải những thứ anh cần Chỉ cần em thôi không như người ta Vây quanh quyến rũ nơi men rượu say.
Không sau bao cuộc vui say kia đã qua Chẳng phải những thứ anh cần Em mang tình yêu kia Để cho anh thôi cơn ngủ mê.
Nhưng trong cơn say Đam mê dường như mờ đôi mắt anh Buông lơi đôi tay Đam mê dường như chìm trong ảo giác.
Nào em ơi có biết khi tỉnh giấc mới hay Nào em ơi có biết vì cuộc vui đã đánh mất em.
Không sau bao cuộc vui say kia đã qua Chẳng phải những thứ anh cần Chỉ cần em thôi không như người ta Vây quanh quyến rũ nơi men rượu say.
Không sau bao cuộc vui say kia đã qua Chẳng phải những thứ anh cần Em mang tình yêu kia Để cho anh tỉnh giấc đam mê.
Hãy xin ở lại anh rời xa làm cho mắt môi nhạt nhoà Hãy xin ở lại đừng chạy theo đam mê với ai.
Những thứ anh đã mang lại Nước mắt không thể nhạt phai Gian dối nay đã quá dài Hỡi sâu trong lòng anh em là ai.
Dẫu biết anh chẳng hoài niệm Biết thế em vẫn hoài yêu Em vẫn sẽ đợi anh Chỉ cần nhớ về anh bấy nhiêu.
Đã có lúc anh không là anh Đã có lúc anh không là anh Như bao kẻ vô tình Nên đã mang tiếng tên sở khanh.
Đã lẩn tránh bao đêm tội lỗi Đã lẩn tránh con tim lạc lối Nay biết đâu là điểm dừng Để cuộc đời mình hiu hắt thầm trôi.
Đã có lúc anh không là anh Đã có lúc anh không là anh Như bao kẻ vô tình Nên đã mang tiếng tên sở khanh.
Đã lẩn tránh bao đêm tội lỗi Đã lẩn tránh con tim lạc lối Nay biết đâu là điểm dừng Để mang tiếng tên sở khanh.
Tình yêu đã thấm sâu tình yêu như vết khâu Tình còn là gì nếu chẳng đau Tình yêu kia bấy lâu mà sao chưa đến đâu Tình đời chỉ toàn lắm thương đau Tình đẹp chỉ từ đam mê.
Bình luận
{{(count_comment == 0)?(''):(count_comment+' Bình luận')}}
Những bình luận hàng đầu
{{comment.username}}
{{comment.content}}
Xem thêm {{(((comment.count_sub_comment - comment.items.length) > 5)?'5':(comment.count_sub_comment - comment.items.length))}} câu trả lời
{{item.username}}
{{item.content}}